Những bệnh nhân COVID-19 xuất viện tại một bệnh viện dã chiến trên địa bàn TP Thủ Đức – Ảnh: TỰ TRUNG
COVID-19 quẩn quanh, một sơ suất nhỏ cũng có thể dương tính. Bốn người trong gia đình tôi luôn rất cẩn trọng. Từ lúc giãn cách, không ai ra khỏi nhà, không đi chợ, siêu thị, chỉ mua hàng online. Vậy rồi cả nhà đều thành F0.
1. Cô Mười, có dấu hiệu bệnh đầu tiên, là người nhận những thùng hàng được chở đến. Cô bị sốt, test nhanh ra 2 gạch dương tính. Cô một mình trong phòng riêng, ăn uống tại phòng. Hôm sau, test nhanh cho cô lần nữa và báo cho tổ trưởng cùng y tế phường xuống lấy mẫu cho cả nhà.
Ba người còn lại âm tính. Chúng tôi mỗi người ở riêng một phòng, tránh tiếp xúc tối đa có thể. Khẩu trang luôn dính trên mặt, phòng nào cũng trang bị bình sát khuẩn, ăn cơm từng người, nói chuyện giao tiếp toàn bằng điện thoại. Vậy mà cuối cùng từng người lần lượt dương tính. Có thể chúng tôi đã nhiễm trước khi phát hiện cô Mười có triệu chứng.
Khi cả nhà đều là bệnh nhân, chúng tôi có một buổi cơm cùng nhau dù vẫn phần ai nấy ăn, không đụng đũa vào thức ăn chung. Tôi bắt đầu mất mùi, mất vị, ăn uống rất khó khăn, phải cố gắng ăn dù chậm, uống thêm sữa và nhất là sau bữa cơm sáng uống tăng cường vitamin C.
Khi cô Mười đã qua được 7 ngày, y tế cho xe tới chở cô và tôi đi cách ly (31-7). Vài ngày sau, hai người còn lại được cách ly ở khu gần nhà.
2. Tôi đi cách ly tại một trường tiểu học ở TP.HCM. Nhân viên y tế ưu tiên sắp xếp người cùng gia đình ở chung với nhau. Người bệnh nặng có khả năng cần trợ giúp thở oxy thì ở phòng số 1. Mọi người phòng ai nấy ở, không trò chuyện qua lại, không ra ngồi ngoài hành lang, luôn mang khẩu trang và sát trùng khi cần thiết. Ba bữa cơm được phục vụ miễn phí.
Cô Mười đã 70 tuổi. Sau khi xét nghiệm lại, cô đã được chuyển qua Bệnh viện dã chiến số 11. Nhân viên y tế nói cô có tín hiệu rất lạc quan nên chuyển qua khu an toàn hơn. Mấy ngày sau nghe tin cô được về nhà, ai cũng mừng quá mừng luôn!
Tôi đau rát họng, tiêu chảy nên chăm chỉ bù nước, ráng nhai từng muỗng cơm vì tôi hiểu bỏ bữa sẽ chậm phục hồi. Mọi người động viên nhau ăn để có sức. Ở khu cách ly, ý thức giữ vệ sinh cộng đồng rất quan trọng. Chỉ cần dọn sạch rác của ta thôi nhưng nhiều người vẫn quên. Khẩu trang, khăn giấy xài xong quăng tùm lum, thức ăn thừa thả hết vô máng nước dù cái rổ đựng rác cách đó mấy bước chân. Y bác sĩ ra tay dọn rác, nhìn mà nao lòng!
Ngày 7-8, tôi qua phòng mới có gió, có nắng, tôi cũng ăn được tốt hơn. Trong phòng có cô bạn khoảng 50 hay lam hay làm, lấy cơm cho cả phòng ngày 3 bận, lau phòng mỗi ngày, khiêng thùng nước uống từ dưới đất lên. Mọi người lên tiếng cảm ơn thì cô ấy nói cô trẻ nhất nên gánh việc nặng nhất. Cảm ơn cuộc sống luôn vẫn còn nhiều người không ngại nặng nhọc, xốc vác vì lợi ích chung.
3. Chủ nhật 8-8, không gian khu cách ly yên ắng, trời trong xanh. Bữa sáng có bánh mì xúc xích, thật ngon. Buổi trưa với hộp nui nước lèo nóng hổi, vị vừa, nhiều thịt, rau củ đầy đủ dễ ăn, ngon miệng. Ăn trưa xong, nhân viên y tế lên lấy thông tin cá nhân mỗi phòng, hỏi han và khuyến khích tinh thần người bệnh. Thật quý sự nhẹ nhàng, vui vẻ và cảm phục sự kiên trì, bền bỉ của những người ở tuyến đầu.
19h30, đang bắt đầu vô giấc thì nhân viên y tế thông báo kết quả test âm tính, được chuyển sang phòng âm tính, niềm vui lấn át tất cả. Ngủ một giấc thật ngon. Hôm sau, 16h, nghe có tên trong danh sách những người được về nhà.
Thấy cái hẻm nhà mà mừng rớt nước mắt. Tiếng chuông cửa bữa nay sao mà đáng yêu đến vậy! Cô Mười ra mở cửa. Nhờ cô đưa bình sát khuẩn, xịt ướt nhẹp từ đầu xuống chân, xịt túi xách luôn. Đã qua được đỉnh điểm rồi, giờ bắt đầu chăm sóc sức khỏe tốt hơn để sau 14 ngày tới được phục hồi hoàn toàn.
Không có gì mừng hơn là được khỏe lại sau khi nhiễm COVID. Không có gì bằng tình thân, mỗi ngày đều được quan tâm, động viên. Bây giờ cả nhà ai cũng thèm ăn ghê gớm. Vẫn ngủ nghỉ, ăn uống riêng, tránh tiếp xúc gần, mang khẩu trang trong nhà. Cẩn trọng vẫn hơn.
Khi chắc chắn cả nhà dương tính, chúng tôi thống nhất với đại gia đình (với cả anh em không ở cùng nhà) giữ im lặng. Để làm gì? Thứ nhất là giữ tinh thần cho họ hàng và bạn bè. Thứ hai, rất quan trọng là dành thời gian cho chính mình thực hiện những hướng dẫn y tế. Chúng tôi tạm ngưng mọi hoạt động trên mạng xã hội, không nói gì gây hoang mang cho mình và mọi người.
Đi cách ly, giấy CMND luôn phải đem theo. Tiền chỉ cần đem theo một ít vì không xài nhiều, lúc về có tiền trả tiền xe, còn thức ăn thì được phục vụ 3 buổi, không có tốn kém. Đem theo chừng 3 – 4 bộ đồ loại dễ giặt và mau khô, khăn tắm, khẩu trang, bình đựng giữ nước ấm, kem và bàn chải đánh răng, bột giặt, xà bông tắm, nước sát khuẩn, tấm đắp mỏng…
Nhật ký cách ly: Khi cả nhà tôi ‘dính’ COVID
Người xem: 0